Pages

7.9.08

Tết Mậu Thân 1968

Tài Hùng Biện Của Lãnh Tụ Cọng Sản Viêt Nam - Nguyễn Minh Triết

34 năm nhìn lại ngày Quốc Hận 30/4/1975

34 năm nhìn lại ngày Quốc Hận 30/4/1975 - Phần I



Nghĩa Trang Quân Đội Biên Hoà - Quốc Hận 30/4/1975 Phần II



Tệ Nạn Buôn Bán Phụ Nữ và Trẻ Em tại Việt Nam - Quốc Hận 30/4/1975 - Phần 4



Tội ác bán nước của CSVN- Quốc Hận 30/4/1975 - Phần 5



Tội Ác CSVN: Giam Cầm Cải Tạo Ly Tán Dân Miền Nam - Quốc Hận 30/4/1975 Phần 6



Tự Do Con Người Dưới Chế Độ CSVN - Quốc Hận 30/4/1975 Phần 7

TỘI ÁC CỘNG SẢN.

Chiến tranh VN Nam Bắc tương tàn

Chuyến vượt biên đầy gian khổ và nước mắt


BOAT PEOPLE - THUYỀN NHÂN

TRẠI TÙ CẢI TẠO HÀM TÂN ( Z 30 - D ) Vietnam's GULAG

Phim tư liệu 30-4-1975

Saigon truoc 1975 ( hon ngoc vien dong 5 )

Hình Ảnh Di Cư Năm 1954: Từ Bắc vào Nam

Cuộc Di Cư Lịch Sử 1954

Biến cố 30/4 và cuộc di cư tỵ nạn 1975

Trận chiến cầu Sài Gòn 30/04/1975

18.8.08

Khôn Ăn Cái, Dại Ăn Nước

Tác Giả : Cười

Một chị đi chợ về, khi tới bên sông, thì trời đã tối hẳn. Mùa đồng lạnh nên chủ đò nghỉ sớm, chị chàng loay hoay không biết tìm cách nào để sang được. Thật không may, lúc ấy xuất hiện một trang "quân tử" dí dao vào cổ đòi tiền và đòi cả chuyện "trăng hoa" nữa.
Thân gái, đêm vắng, biết trông cậy vào ai, chị đành hạ giọng van nài năn nỉ:

- Thưa ông lớn, con đi chợ làm gì có tiền. Còn cái kia, con cũng rất muốn chiều ông nhưng giá mà ông tìm cách nào đó đưa con sang được bờ bên kia, rồi con chiều ông thì hay biết mấy.

Nghe mủi lòng, "quân tử" ra điều hảo hán:

- Được rồi, mày ngồi trên vai tao, tao kiệu mày sang. Nhớ là không được chạy đấy nhé.

Sang đến bờ bên kia, nước sông mùa đông lạnh, làm cái "của quí" bị ngâm dưới nước lâu, sun lại, "quân tử" nhìn chị chàng chằm chặp mà bất lực.

- Sao ông lớn đứng vậy? Nếu ông lớn chê con, tha cho con thì con đi về. Nói đoạn, chị bỏ đị để mặc gã đứng ngây người nhìn theo.

Đi một quãng xa, bấy giờ mới hết sợ, chị chàng tụt váy ngồi xuống tiểu tiện, để hở cả bộ mông trắng hếu. Từ xa gã "quân tử" nhìn thấy bộ mông ấy bỗng trong lòng sóng dậy, co cẳng chạy theo gọi:

- Chờ tao với! Được rồi! Chờ tao với.

Chạy đến nơi thì chị ta đã đi xa rồi chỉ còn để lại một vũng nước lênh láng. Bực quá, gã "quân tử" dí cái "của quí" của mình xuống vũng nước ấy, miệng lẩm bẩm:

- Khôn thì mày được ăn cái, dại phải ăn nước nghe chưa.




Kết Thúc (END)

Đâu Có Khờ

Tác Giả : Cười

Thằng Bi, ai cho nó 500 đồng thì nó lấy. Còn nếu cho nó 5.000 đồng thì nó không thèm. Người ta chê nó khờ, cứ làm bộ cho nó tiền để cười chơi.
Một hôm má nó nói:

Sao con khờ vậy, 5.000 đồng nhiều hơn 500 đồng.

Thưa má, con đâu có khờ, con chê 5.000 đồng mà lấy 500 đồng thì người ta mới cho con 500 đồng để cười, chứ nếu con lấy 5.000 đồng thì còn ai tò mò mà cho con nữa.




Kết Thúc (END)

Chết Theo

Tác Giả : Cười

Hai tình nhân dắt vào bụi cây ngồi thề thốt với nhau. Người nào cũng cả quyết rằng mình yêu thật lòng, keo sơn gắn bó, trăm năm bạc đầu. Cậu long trọng thề:
Nếu anh mà bỏ em thì trời đánh anh chết.

Mợ cũng hăng hái không kém:

Nếu em mà phụ anh thì chết cũng chết một cách đau đớn.

Giữa lúc quyết liệt ấy, bên kia bụi cây có ông già mắc bịnh táo bón ngồi đã lâu vụt nói luôn:

Tao rặn không ra rồi cũng chết theo tụi bây!




Kết Thúc (END)

Kén Rể Tiết Kiệm

Tác Giả : Cười

Gia đình kia có cô con gái xinh đẹp, muốn kén chàng rể có tính tiết kiệm. Nhiều chàng trai trong vùng đến nhưng không ai được ông bố vợ hài lòng. Gặp ai ông cũng lắc đầu. Một hôm có một chàng trai hớt hơ hớt hải đến, chẳng thèm chào ai, quăng ịch chiếc xe ở sân rồi chạy vội ra vườn quay lưng vào mọi người và vén quần lên...
Ông bố vợ cau mặt bảo:

Anh đến xin làm rể mà thô lỗ như thế, làm sao chấp nhận được!

Chàng trai chắp tay:

Thưa bác, tôi biết là không nên làm thế, nhưng tức bụng quá, không chịu được.

Thế sao trên đường đi, không dừng lại ít phút để giải quyết?

Thưa bác, thế thì phí quá!

Anh sợ mất thời gian à?

Dạ không. Tôi sợ phí cái khác cơ. Chả là bác có vườn rau, mà nước tưới vẫn phải mua, nên ta tiết kiệm được tý nào đỡ tý ấy ạ.

Ông bố vợ "Aø!" lên một tiếng, mặt rạng rỡ hẳn lên, vì ông vừa phát hiện ra được một người xứng đáng là rể nhà mình.

Đến ngày hôn lễ, nhà gái yêu cầu nhà trai tiết kiệm, chỉ cần ra Uỷ ban đăng ký và cô dâu chú rể chụp một kiểu ảnh kỷ niệm là xong. Khi anh thợ ảnh tới, chú rể gọi iù ới tất cả mọi người, từ gia đình nhà trai đến gia đình nhà gái, từ già trẻ lớn bé, thậm chí anh ta còn gọi cả người đi đường vào đứng chụp. Anh thợ ảnh thấy vậy nhăn mặt:

Tôi muốn chụp riêng cho anh chị một kiểu như thế mới có ý nghĩa, sao anh lại gọi tùm lum thế?

Chú rể bảo:

Khuôn khổ một bức ảnh có thể chứa được nhiều người mà lại chỉ ghi hình của hai người thôi lãng phí quá!

Nghe thấy vậy ông bố vợ càng tin mình sáng suốt lựa chọn được chàng rể xứng đáng.




Kết Thúc (END)

Đồng Vợ, Đồng Chồng

Tác Giả : Cười

Trong một phiên toà xử "Thuận tình ly hôn". Vị chánh án hỏi:
Nguyên nhân gì khiến anh chị đồng ý ký tên vào đơn xin thuận tình ly hôn?

Người chồng:

Dạ thưa quý toà. Có lần đang ngủ chung với nhau, bỗng cô ấy giật mình la hoảng: "Chết rồi, chồng em về" ạ!

Người vợ:

Dạ khi em la hoảng như vậy thì anh ấy giựt mình tỉnh giấc vội vàng chui xuống gầm giường trốn ạ!




Kết Thúc (END)

Bà Vợ Ở Nhà Ngoại Tình

Tác Giả : Cười

Một anh lính nọ phải ra trận vào ngày hôm sau nên tối hôm đó, anh thủ thỉ cùng vợ: "Em à! Ngày mai anh đi rồi, gắng chiều anh một đêm nhé !!!".
Khi làm "chuyện lớn" xong, anh thầm nghĩ mình đi ra trận không biết bao lâu mới về mà vợ lại xinh đẹp, trẻ trung nên đâm ra lo lắng. Anh bèn vẽ một người lính đứng vác súng trên đùi vợ cho yên tâm.

Anh đi chẳng bao lâu thì người vợ trẻ không chịu được cảnh buồn tẻ vì thiếu chồng nên rước tình nhân về nhà. Anh tình nhân làm xong chuyện lớn, xóa đi người lính canh súng và vẽ lại một người lính khác cũng đứng vác súng.

Ngày anh chồng trở về, hí ha hí hửng gặp lại vợ mình. Tối đó, anh xem lại rồi quay sang hỏi vợ: "Em à! Người lính lúc trước anh vẽ đứng vác súng tay phải mà, sao bây giờ vác bên tay trái?"

Cô vợ lúng túng trả lời: "Thì vác tay phải mỏi quá, phải đổi sang tay trái chứ sao! Cái đó gọi là đổi gác, anh ạ".


Kết Thúc (END)

Tin Nhắn

Tác Giả : Cười

Một mày râu nhắn tin cho áo dài:
- Em ơi!

- Khi em đọc tin nhắn này em nợ anh cuộc hẹn. Xoá tin nhắn này, em nợ anh cuộc tình. Lưu tin là em nợ anh một nụ hôn. Trả lời anh, em nợ anh tất cả. Còn nếu em không trả lời... thì em đã yêu anh!




Kết Thúc (END)

Lý Do Xác Đáng

Tác Giả : Cười

Giờ học đã điểm mà chỉ thấy lác đác mấy cậu sinh viên ngoại trú, một lúc thấy các cậu sinh viên nội trú ký túc xá xếp hàng xin vào lớp với mái đầu bóng mượt, dáng đi oai phong. Thầy giáo hỏi:

- Tại sao hôm nay các anh lại rủ nhau đến trễ giờ quá vậy?

- Dạ, thưa thầy! - một sinh viên nội trú đáp – sáng nay ký túc xá đã có nước sau hơn một tháng tụi em mong đợi. Mong thầy thông cảm cho bọn em ạ!

- !?




Kết Thúc (END)

Mất Rồi

Tác Giả : Cười

Một người sắp đi chơi xa, dặn con:
- Ở nhà có ai hỏi thì bảo bố đi vắng nhé !

Sợ con mải chơi quên mất, lại cẩn thận lấy giấy bút viết vào tờ giấy rồi bảo:

- Có ai hỏi thì con cứ đưa ra tờ giấy này !

Con cầm giấy bỏ vào túi áo. Cả ngày chẳng thấy ai hỏi. Tối đến, sẵn có ngọn đèn, nó lấy giấy ra xem, vô ý thế nào lại để giấy cháy mất.

Hôm sau, có người đến chơi hỏi:

- Bố cháu có nhà không?

Nó ngẩn ngơ hồi lâu, sực nhớ ra, sờ vào túi không thấy giấy liền nói:

- Mất rồi !

Khách giật mình hỏi:

- Mất bao giờ?

- Tối hôm qua !

- Sao mà mất?

- Cháy !!!




Kết Thúc (END)

Miễn Phí Hoàn Toàn

Tác Giả : Cười

Anh chàng bác sĩ thầm thì như rót mật vào tai bạn gái:
Anh yêu em hơn mọi thứ trên đời.

Cô nàng nũng nịu:

Anh hãy chứng minh đi!

Anh chàng trả lời:

Được, anh sẽ kiểm tra tổng quát cho em vào tối nay. Miễn phí hoàn toàn.




Kết Thúc (END)

Chống Ra, Chống Vô

Tác Giả : Cười

Có anh chồng kia rất ham ăn. Một hôm, hai vợ chồng đậu ghe ở gần bìa rừng, luộc một con gà cùng ăn. Ăn được vài miếng, nghe chị vợ xởi lởi:
- Con gà béo quá, hén mình !

Chồng vừa nhồm nhoàm nhai vừa quay sang mắng vợ:

- Đang đậu gần rừng mà nói "béo, béo", bộ hổng sợ cọp nó ra sao? Chống ghe ra !

Chị vợ lui cui lấy sào làm theo lời chồng. Còn anh chồng vẫn nghiến ngấu ăn, hết miếng này đến miếng khác.

Vừa ngồi xuống mâm, chị vợ nói:

- Tôi nói vậy có gì đâu mà mình nổi thầu lậu lên vậy?

Anh chồng quay sang nạt:

- Đang đậu giữa dòng mà nói "nổi thầu lậu", bộ muốn dông gió cho chìm ghe phải không? Chống vô !

Chị vợ không dám cải, lại lúi húi chống vô. Gặp nước chảy mạnh, toát mồ hôi chị mới đưa được ghe vào bờ. Đến lúc chị quay vào mâm thì chỉ còn lại mấy xương gà. Anh chồng nói với vợ:

- Phải cẩn thận vậy mới chắc ăn !


Kết Thúc (END)

Sao Nó Cũng Không Lớn

Tác Giả : Cười

Cu Tèo có bồ Mỹ! Tệ một cái là cô ta hút thuốc như ống khói xe lửa! Tèo ra sức khuyên cô nàng bỏ thuốc mà không được!
Một chiều kia sau khi "nhẩy" nhau xong, cô nàng châm một điếu thuốc nằm phì phà trên giường!

Tèo nhăn mặt nói:

Em phải bỏ thuốc thôi!

Cô nàng nói lại:

Em thích hút thuốc sau khi nhẩy mà!

Cu Tèo:

Nhưng nó sẽ làm em không lớn nổi đâu!

Cô bạn gái Tèo:

Thế anh có hút thuốc không!

Cu Tèo:

Chưa hề!

Cô nàng cười mỉa mai rồi nhìn vào cái giữa hai chân Tèo và nói:

Thế anh nói cho em biết tại sao nó cũng không lớn nổi vậy!




Kết Thúc (END)

Yêu Đến Chết

Tác Giả : Cười

Trong khách sạn, một ông khách du lịch than thở với cô gái xinh đẹp mới "kết thân"
- Sau vài ngày sống với em, có lẽ giờ đây anh sẽ nằm chờ chết thôi!

- Anh yêu em đến thế sao?

- Phải, anh đã tiêu hết cả tiền nong và sức lực cho em rồi.




Kết Thúc (END)

Hôn Nhau Không Có Hại

Tác Giả : Cười

Người em:
Sách báo nói mỗi cái hôn chứa khoảng 40.000 vi trùng, mà sao người ta cứ hôn nhau hoài vậy?

Người anh:

Đồ ngu! Chẳng có vi trùng nào cả?

Em:

Vậy sách báo ghi xạo hả?

Anh:

Lại càng ngu! Chàng hôn nàng truyền 40.000 vi trùng; nàng hôn lại chàng, trả lại 40.000 vi trùng. Vậy là huề chứ có hại gì?




Kết Thúc (END)

Tế Nhị Trong Quan Hệ

Tác Giả : Cười

Peter kể cho Tom nghe về bữa tiệc hôm trước mà anh ta đi dự với bạn gái của mình là Ann:
Hôm đó nàng mặc một chiếc áo không dây vô cùng kiều diễm. Nàng khiến cho cả bữa tiệc phải ngắm nhìn từ đầu tới cuối. Tớ cảm thấy vô cùng tự hào vì bạn gái mới quen cho đến khi nàng đứng dậy khỏi ghế ngồi để ra sàn nhảy với tớ. Một thằng cha căng chú kiết nào đó vô tình dẫm lên chiếc váy của nàng. Nó tụt xuống làm cả phòng quay lại nhìn.

Tom cười đắc chí:

Thế thì chắc nàng xấu hổ lắm nhỉ?

Peter thở dài với vẻ tiếc nuối:

Tớ cũng chẳng biết nữa, lúc ấy làm sao tập trung được để mà nhìn mặt.




Kết Thúc (END)

Để Đó Em Ăn !

Tác Giả : Cười

Hôm đó là ngày Chủ nhật, thời tiết thật là đẹp, gió hiu hiu thổi, chim ca ríu rít, hoa khoe sắc thắm. Thỏ con rất muốn đi ra ngoài chơi liền chạy tới cọ đầu mình vào người thỏ mẹ và nói: - Mẹ ơi, mẹ! Hôm nay chủ nhật mẹ cho con ra ngoai chơi một lúc mẹ nha.Thỏ mẹ lúc đó đang hì hục đào hang nghe vậy liền bảo: - Uh, nhưng đi chơi về sớm nha, kẻo mẹ lại chờ cơm đấy. Vừa nghe vậy thỏ con đã phi ra ngoài hang. - Ui, thích quá, thích quá, thỏ vừa đi vừa kêu lên nho nhỏ và chú bắt đầu huýt sáo. Trời đẹp như vậy mà thỏ vẫn chưa gặp bạn nào để chơi và chú bắt đầu cảm thấy buồn chán. Bỗng nhiên thỏ ta vấp ngã, bực bội đứng dậy chú quay lại thì thấy cái mà mình vừa đá phải là một khẩu súng săn hai nòng. Chú đi quanh vài vòng và lấy tay khẽ sờ vào khẩu súng. Ô hay, cái này không phải là một khúc gỗ, mà nó lại còn có cả cái dây để đeo nữa kìa, thỏ ta tự nhủ. À mình nhớ ra rồi, đây là khẩu súng săn mà. Mới được học ngày hôm qua mà mình đã quên rồi. Thỏ liền cầm lên và bắt chước như bác thợ săn đang ngắm bắn. Bỗng "Đoàng", thỏ ta giựt cả mình chút nữa thì đánh rơi khẩu súng và thỏ bỗng nhận ra súng vẫn còn đạn.- Cái này mang đi dọa mọi người chơi hehe... Thế là thỏ vác khẩu súng, vừa đi vừa nhìn xem có ai không để dọa chơi; mãi mà vẫn chưa thấy ai cả. - A đây rồi! thỏ kêu lên khe khẽ. Từ xa chú thấy có ai đó đang ở trèo trên cây. Nhẹ nhàng tiến lại gần thỏ phát hiện ra là thằng Gấu xám đang tìm mật. Thằng này mọi bữa ở trường vẫn cậy lớn bắt nạt mình, hôm nay phải trả thù nó mới được. Nghĩ vậy thỏ ta xông tới chĩa súng về phía gấu và quát lên: - Gấu, xuống ngay đây tao bảo!Gấu giật cả mình tý thì ngã. Liếc xuống thì thấy thỏ đang đứng dưới liền quát lại: - Ô, thằng ranh! Mọi ngày ở trường ăn đòn còn chưa đủ à mà hôm nay lại tìm tao để xin thêm? Thỏ ta ưỡn ngực ra phía trước và nói: - Bữa nay thì khác rồi, nhìn tao có gì đây.Gấu lúc đó mới phát hiện ra khẩu súng thỏ đang cầm trên tay nghĩ bụng. Không biết súng này nó kiếm đâu ra, mà có đạn không nữa chứ? Liền đổi giọng nói: - Này thỏ ơi anh bận kiếm mật chờ tý anh lấy được mật rồi xuống hai anh em mình nói chuyện nha. À mà từ giờ anh cũng không đánh chú nữa đâu, anh lớn rồi không đi bắt nạt trẻ con nữa. Thỏ nghe vậy lại nghĩ thằng này nó chỉ hơn mình có hai lớp mà dám bảo mình là trẻ con kìa, mẹ nó chứ, chơi tao à. Thỏ chĩa súng lên và bóp cò. "Đoàng" Viên đạn trúng ngay cành cây sát bên gấu, vỏ cây bắn tung cả vào mặt chú ta. - Bình tĩnh đi thỏ, tao trèo xuống ngay đây! Gấu vội la lên và tụt xuống. - Nhanh nào! thỏ quát lên. Gấu vội vàng tụt xuống đến nỗi sướt cả da ở bụng, bực tức chú hỏi: - Bây giờ mày muốn gì đây thỏ? Thỏ suy nghĩ rồi nói: Mày ngồi xuống đi! Gấu ngồi xuống mà không hiểu thằng thỏ muốn làm gì mình lại nghe thỏ nói:- Này gấu, mày ỉa tao xem nào. Nghe vậy gấu bực mình nói: - Mày biết là tao đang đó,i cứt đéo đâu mà ỉa? Thỏ liền quát lên: Ỉa, tao bảo ỉa mà mày cãi à? Muốn tao bắn? Gấu liền cố sức rặn và rặn. - Lâu thế!mày ỉa chứ làm gì mà lâu vậy không thấy tý nào? Gấu cố rặn và cuối cùng cũng được cục nho nhỏ. Tý lòi rom! Thở hắt ra vì mệt, gấu hỏi: Được chưa? Thỏ thấy vậy liền bảo gấu: - Vừa rồi mày kêu đói nhỉ? Gấu nghe vậy gật gật đầu. Thỏ liền nói:- Vậy thì giờ mày ăn đi. Gấu nhìn quanh rồi đưa tay lên lắc lắc ra hiệu không hiểu. Thỏ liền nói: - Thì giải quyết chỗ mày vừa cho ra đó, chắc cũng giúp mày đỡ đói được mấy tiếng đấy hehe. Cả đời thằng gấu xám chỉ biết đi bắt nạt người ta chứ chưa có thằng nào có tuổi để bật nó thế mà giờ đây......Cúi xuống gấu ngửi ngửi cái đống mà mình mới cho ra mà thấy muố ói rồi. - Grừ..grừ mày bắn tao đi thỏ, hôm nay tao mà không chết thì kẻ chết là mày đó. Nghe gấu la lên vậy thỏ giật mình nghĩ ra mình đùa quá trớn rồi. Tặc lưỡi thỏ ta giơ xúng và bóp cò tính dọa gấu lần nữa. Hỡi ôi! Thương thay cho thỏ là chẳng có tiếng "Đoàng" nào vang lên mà thay vào đó là một tiếng "Cạch" khô khốc. Súng đã hết đạn mất rồi. Trước mặt thỏ là Gấu xám đang đấm bùm bụp vào ngực mình từng bước tiến gần về phía thỏ. Sợ hãi, run rẩy, hoảng loạn thỏ lùi lại, khẩu súng rơi ra khơi tay và thỏ ta vấp phải cái dây đeo súng liền ngã ngửa ra. Lồm cồm bò dậy thỏ mếu máo nói: Anh gấu ơ.....i! Để đấy em ă........n!

Kết Thúc (END)