Lời thơ cảm xúc từ sông núi.
Xuống phố, toàn dân chống..biểu tình?
Trả lại những gì? Được.., đã mất!
Phá xiềng, chặt xích..giải điêu linh.
Ta dẫu có chờ..trăm năm nữa?
Cũng là chẳng đổi, với sửa sai.
Triền miên, muôn giấc..đời trôi nổi.
Con cháu, không sao thoát đọa đày.
Tổ tiên thức giấc, chợt sống lại.
Nhìn thấy giang sơn đã tạo gầy.
Nay chúng biến ra, thành lắm mảnh?
Rước thù gian xảo, đến xéo dầy.
Thiên thu, trời đất không tha thứ.
Dốt nát trị dân, quá khổ nàn.
Ác độc không từ, gieo tội lỗi.
Quỳ mọp, xum xoe đón ngoại bang.
Nô lệ nghìn năm, mắt chẳng sáng?
Gây thêm cay đắng đến bao giờ?
Hồn hoang rên xiết lòng chưa mở.
Thế hệ lầm than, mất tuổi thơ.
Áp đặt cùm gông từ xứ Bắc.
Mang về tròng cổ, hại dân lành.
Trăm năm ai oán, tràn nước mắt.
Muôn kiếp sông dài, chứa máu tanh.
Cầu van tôn giáo, phước mong manh!
Ban chút thiện tâm, toàn ân xá.
Chẩn phát nắng nồng, xóa giá lạnh.
Cho niềm thống khổ bước trôi qua.
Tri ân, đa tạ.
Thiên trù cõi xa.
VY NHÃ TRÚC
Xuống phố, toàn dân chống..biểu tình?
Trả lại những gì? Được.., đã mất!
Phá xiềng, chặt xích..giải điêu linh.
Ta dẫu có chờ..trăm năm nữa?
Cũng là chẳng đổi, với sửa sai.
Triền miên, muôn giấc..đời trôi nổi.
Con cháu, không sao thoát đọa đày.
Tổ tiên thức giấc, chợt sống lại.
Nhìn thấy giang sơn đã tạo gầy.
Nay chúng biến ra, thành lắm mảnh?
Rước thù gian xảo, đến xéo dầy.
Thiên thu, trời đất không tha thứ.
Dốt nát trị dân, quá khổ nàn.
Ác độc không từ, gieo tội lỗi.
Quỳ mọp, xum xoe đón ngoại bang.
Nô lệ nghìn năm, mắt chẳng sáng?
Gây thêm cay đắng đến bao giờ?
Hồn hoang rên xiết lòng chưa mở.
Thế hệ lầm than, mất tuổi thơ.
Áp đặt cùm gông từ xứ Bắc.
Mang về tròng cổ, hại dân lành.
Trăm năm ai oán, tràn nước mắt.
Muôn kiếp sông dài, chứa máu tanh.
Cầu van tôn giáo, phước mong manh!
Ban chút thiện tâm, toàn ân xá.
Chẩn phát nắng nồng, xóa giá lạnh.
Cho niềm thống khổ bước trôi qua.
Tri ân, đa tạ.
Thiên trù cõi xa.
VY NHÃ TRÚC
No comments:
Post a Comment